Tới cuối năm 2021 mà tui chỉ mới có một chuyến đi Sapa "lầy lội" vào cuối tuần toàn mưa gió và sương mù. Chớp thời cơ đầu tháng 12 các đường bay được mở, tui đặt vé để về thăm Đà Nẵng và người em lâu ngày không gặp.
Limoncello mở cửa từ năm 2014, cách đây 7 năm rồi, là nhà hàng Ý đầu tiên tại Đà Nẵng. Bởi vì sự lâu đời ấy mà nội thất trong quán nhuốm màu cổ điển khi dùng gỗ tối màu, trang trí đơn giản, không cầu kỳ, phô trương.
Tui order súp hải sản truyền thống làm món khai vị. Vị thanh, nêm nếm vừa phải, phù hợp làm nền cho những món chính tiếp theo. Đấy là Bạch tuộc sốt giấm Balsamico và Lườn vịt ăn kèm đậu xanh Hà Lan (cũng ăn với giấm đen Balsamic). Thực sự thì hai món này không làm đã miệng tui và đứa em đi cùng cho lắm. Bạch tuộc bị ngấm nhiều dầu ô liu nên khi ăn em tui phải vắt thêm chanh để chữa ngấy. Còn lườn vịt thì chế biến chưa tới độ mềm để hòa quyện được với sốt Balsamic.
Hai đứa chọn Tiramisu ăn tráng miệng - hẳn nhiên rồi, món bánh nổi tiếng của nước Ý xinh đẹp mà. Lớp kem mềm, ngon, nhưng bánh hơi ít rượu rum và lại thiên nhiều về vị cafe. Khi ăn tới cuối, tui thấy lớp kem bị tách nước do để bánh lâu trong tủ lạnh hic.
Nếu để chọn có lui tới Limoncello lần nữa hay không, câu trả lời là Có. Dù cho những trải nghiệm không hấp dẫn vừa rồi, tui vẫn muốn tới thêm lần nữa để dùng thử các loại pizza và món kem Ý Gelato. Ai có dịp tới Đà Nẵng thì cứ ghé qua và thử pizza các loại xem sao nhé!
.png)